Page 432 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 432
an xếp của các anh, Sơn là em họ của tôi, Sơn ra lệnh
cho các anh bắt tôi…! Các anh là người Việt Nam. Nên
yêu tổ quốc Việt Nam, đừng vọng tưởng và vô cảm với
dân. Tôi không chống các anh, vì các anh chỉ làm theo
sự sai khiến của cấp trên. Tôi chống Trung Cộng, kẻ
ngoại xâm mà sau này các anh cũng sẽ bị Trung Cộng
xiết cổ các anh. Tuy nhiên nếu tôi có ngày về tôi sẽ tìm
các anh, vì Sơn không thể tránh mặt tôi… Nó là thằng
tam vô…! Nó bắt tôi chứ không phải các anh bắt tôi…!
Tôi bước chậm lên máy bay từ Tân Sân Nhất sau
lưng ông Alex, người giúp tôi ra khỏi cảnh tra hỏi, và
có thể bị tù trong gông cùm Cộng Sản…! Tôi biết rằng
sẽ không thể quay trở lại quê hương khi còn chế độ vong
bản, lòng quặn đau mắt mờ lệ với những kỷ niệm làng
tôi, làng Thành Lập – Hà Nội phố Huế - Nha Trang dòng
LaSan – Sài Gòn - Tân Sơn Nhất – và cuối cùng khi
ngồi vào ghế xiết chặt giây an toàn tôi chợt nghĩ tới
Ngọc Ngà:
- Chắc em còn giữ lời hứa là đọc một kinh Kính
Mừng cầu cho anh được bình an ra đi… Cám ơn em…
Ô kìa chiếc nón bài thơ
Tay nghiêng vành nón mắt chờ duyên ai
Đẹp ơi! thân dáng trang đài
Trong khung mờ ảo tóc mai hững hờ
Áo dài vạt nắng ngây thơ
Đùa như cánh bướm trong mơ xuân về
Hỏi người bến thực hay mê...?
Cám ơn người của thủa xưa
427