Page 424 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 424

- Anh lại muốn theo Ngọc Ngà phải không? Em
              xin đấy, để cho nó yên…
                     Em theo Ngọc Ngà vào trại cùi và mấy lần rồi,
              nhưng không làm được như nó.

                     Tôi tò mò:
                     - Ngọc Ngà làm gì trong trại cùi?
                     Tuyết nhìn Ngọc Ngà, lắc đầu và nói nhỏ với tôi:
                     - Nó làm những chuyện không ai có thể làm, chỉ
              có lòng yêu chúa mới làm được thôi.
                     - Chuyện gì?
                     - Nó tắm rửa, băng bó cho những người bị phong
              nặng. Nghe những người này khóc la, quằn quại khi cơn

              đau hành cũng phát sợ. Thế mà nó bình tâm, đọc kinh
              cầu nguyện rồi lo cho họ mọi thứ.
                     - Tôi nhìn lén sau lưng Ngọc Ngà rồi chép miệng:
                     - Người đẹp, tấm lòng đẹp, vậy mà muốn bỏ đời
              vào dòng tu uổng thật!

                     - Anh nói gì vậy?
                     - Anh nghĩ tới dòng tu… và những ngày anh sống
              trong đó…!
                     Tuyết nắm tay tôi dung dăng dung dẻ:
                     - Em biết rồi… Ba em có nói anh đã sống 6 năm
              trong dòng. Trong đó có gì mà anh xuất ra vậy?
                     Tôi nhìn lên bầu trời xanh, nhìn giàn tiêu mơn
              mởn hoa trong sân, nhìn đàn gà con đang theo mẹ trong

              góc vườn, tôi chợt thở dài nói với Tuyết:
                     - Trong nhà dòng có nhiều thứ phải học lắm, và
              cũng nhiêu khê lắm…Tuy nhiên phải là người có kiên
              nhẫn, yêu mến chúa hết lòng, và thương người bất cứ



                                                                    419
   419   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429