Page 421 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 421
những đồi nương mơ mộng có tiếng reo cười của những
cô gái hái trà, và hoa trắng cà phê thơm ngát một vùng
mỗi độ đơm bông…!
Tôi là thế… Mỗi ngày Chúa Nhật luôn lãng mạn
đứng trên lộ nhìn những đồi trà trong sáng sớm mờ
sương dưới thung lũng, rồi nhẩy lên xe lái một lèo tới
trại dịnh cư Tân Bùi, và dường như là định mệnh, vào
Chúa Nhật tháng tư đầu mùa hè, tôi mang quà mẹ gởi
tới chú Cả Định như lời mẹ nhắn:
- Chú mày trồng trà nên không có cà phê, mẹ gởi
biếu chú mày vài ký cà phê “Cứt Chồn” Ban Mê Thuột
để chú mày uống xem trà ngon, hay cà phê cứt chồn
ngon”.
Xe vừa quẹo vào cổng Tân Bùi, tôi chợt nhìn
thấy người con gái học trò mấy tháng trước tôi đã theo
chân, nàng đang đạp xe đạp với vạt áo dài cài vào sau
xe nên tà áo bọc gió tung lên như chiếc dù nhỏ làm lộ ra
cái eo thon tròn mê muội, mà tôi muốn cướp bằng đôi
mắt dã thú của người lính trẻ đam mê sắc đẹp trời cho,
nhất là vẻ đẹp ngây thơ trong trắng thẹn thò khi biết có
người đang nhòm ngó.
Tôi lái xe chậm theo nàng, và ngạc nhiên khi
nàng dừng xe lại trước cổng nhà chú Cả Định. Tôi cũng
dừng xe sau chiếc xe đạp của nàng, và đứng yên lặng
bên nàng đợi cổng mở.
Nàng tránh qua một bên nhìn tôi ngỡ ngàng, nét
mặt có vẻ giận, nhưng giọng nói vẫn giữ được ngọt ngào
dễ mến:
- Sao ông cứ theo tôi hoài vậy? Quân đội kỷ luật
416