Page 422 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 422

lắm mà! Sao ông lại theo tôi vào đậy?
                     Tôi chợt nhận ra nàng rất nghiêm khắc trong ánh
              mắt nhìn tôi, nên đành xin lỗi làm quen:
                     - Không phải tôi theo cô đâu… Tôi vào thăm ông

              chú của tôi mà… Ai ngờ cô cũng tới đây. Tôi xin lỗi để
              cô hiểu lầm.
                     Nàng liếc tôi rất nhanh bằng ánh mắt ngạc nhiên,
              rối cúi mặt không nói, trong khi Tuyết con chú Cả Định
              đã mở cổng cho nàng dẫn xe đạp vào, và tôi chậm rãi
              bước theo nàng.
                     Tuyết đóng cửa xong chạy theo nắm tay tôi, và
              kéo xe nàng cho chậm lại:

                     - Ngọc Ngà…! Mày sợ anh tao à….? Ông ấy hiền
              khô… Đẹp trai nhưng ngố lắm…!
                     - Mày kỳ quá Tuyết… Tao đâu có sợ ai nà…
              Nhưng tao hiểu lầm nên vậy thôi..!
                     - Mày hiểu làm cái gì ? Ông anh tao theo mày?

              Thật không đó Ngọc Ngà? Để tao hỏi anh tao xem sao
              nghe.
                     Ngọc Ngà đẩy xe đi nhanh hơn, trong khi nàng
              nói lại phía sau:
                     - Mày kỳ khôi quá đi.
                     Tôi  im  lặng,  lòng  thấy  vui  vui  khi  nghe  được
              Tuyết và Ngọc Ngà đối đáp với nhau. Tôi biết được
              Ngọc Ngà học cùng lớp 11 với Tuyết, đang mùa thi Tam

              Cá Nguyệt, và Ngọc Ngà muốn đi tu dòng Mến Thánh
              Giá. Tôi đi song song với Tuyết trong khi Ngọc Ngà đã
              dựng xe vào thềm nhà:
                     - Hây Tuyết… Cô bé tên Ngọc Ngà mà chẳng



                                                                    417
   417   418   419   420   421   422   423   424   425   426   427