Page 425 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 425

trong hoàn cảnh nào, nhất là đức vâng lời… Anh không
          có những thứ này…!
                 - Bộ, khi còn trong nhà tập anh phá lắm sao?
                 - Không… anh không phá phách, nhưng loạn tâm

          hồn vì anh thích viết văn, thích làm thơ… và nhiều khi
          mơ mộng quái đản khác với những bạn của anh, nên anh
          xuất dòng, bị bác giũa quá chừng…!
                 - Sau khi xuất dòng anh thấy sao?
                 - Ồ …! Những gì nắm chặt trong vòng tay, kể
          như đã mất đi…vì khi đã có trong tay, sẽ không còn ao
          ước nữa. Lòng người được voi đòi tiên!
                 Sau  khi  xuất  dòng…  anh  thấy  ngoài  đời  khổ

          quá… lo đủ chuyện… anh xách vali trở lại… thì cổng
          thiên đàng đã đóng rồi… anh đành quay trở lại nhà, cắp
          sách vào văn khoa… đi lính, và lăn lộn với kiếp đời khổ
          hạnh này đây nè…
                 - Hèn chi… Ba em nói Bác rất giận anh sau khi

          anh bỏ dòng…
                 Tôi bật cười:
                 - Bác giận thì cũng lỡ rồi…Nhưng anh biết nếu
          anh ở trong dòng cũng không thành chánh quả đâu…
          Hy vọng cô Ngọc Ngà của em sẽ đạt nguyện ước yêu
          Chúa, và thương người như mình ta vậy… Amen.!
                 - Nó nhất định không xuất ra nửa chừng như anh
          đâu…

                                      ***
                 Sau cơm trưa, tôi dẫn Tuyết và Ngọc Ngà đi ra
          đồi trà gần nhà chú Cả Định, vì nơi đó có dòng suối uốn
          khúc quanh chân đồi, dân trồng trà đã lấy nước suối này



                                                                420
   420   421   422   423   424   425   426   427   428   429   430