Page 221 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 221
Quê Hương và Nỗi Nhớ
chuyến này dữ nhiều lành ít, chưa biết sự thể sẽ ra sao. Nếu
có điều gì xẩy ra, mà anh không trở về được thì em phải có
nhiệm vụ lo cho hai chị (anh Ya Ba lấy hai chị em gái làm
vợ), và giúp đỡ cho các cháu.” (Đây là một phong tục kết
anh em rất đẹp của đồng bào Thượng. Những người đã đồng
ý kết anh em với nhau sẽ thương yêu nhau, trung thành với
nhau, tin cậy ở nhau, có khi còn hơn anh em ruột thịt. Tôi bị
ảnh hưởng rất nhiều ở phong tục đẹp đẽ này, bởi vì làm việc
với đồng bào Thượng một thời gian dài tôi đã có không biết
là bao nhiêu anh em kết nghĩa ở rất nhiều bộ lạc trên Cao
Nguyên.) Nghe anh Ya Ba nói tôi cũng vô cùng xúc động,
tôi thành thật hứa sẽ theo đúng lời căn dặn của anh, sẽ giúp
đỡ các chị và các cháu với tất cả khả năng của mình. Nghe
tôi hứa, anh cũng tỏ vẻ yên tâm, anh đưa tôi một cái thơ ngỏ
anh viết tối hôm qua như là một lời trăn trối với vợ con, và
dặn hai chị có thể tin cậy ở sự trông nom giúp đỡ của tôi.
Đọc những lời anh viết nước mắt tôi tự động trào ra!!!
Chúng tôi cùng đứng thành vòng tròn quay mặt vào giữa,
anh Ya Ba cất tiếng cầu nguyện Chúa theo lối cầu nguyện
của đạo Tin Lành. Đại ý anh cầu nguyện: “Lạy Chúa! Chúng
con đặt hết niềm tin ở Chúa. Xin Chúa gìn giữ chúng con,
xin cho chúng con hoàn thành nhiệm vụ bình an trở về. Xin
Chúa mở lòng các anh em LLĐB để các anh em lắng nghe
những lời nói của chúng con, và từ bỏ đường lối dùng bạo
lực, để cho máu những anh em Kinh Thượng vô tội không
còn đổ ra thêm một cách vô ích nữa. Xin Chúa cho anh em
người Kinh, người Thượng chúng con biết thương yêu nhau
trong hòa bình, trong hạnh phúc, cùng nhau xây dựng đất
nước Việt Nam này của chúng con. Amen!”
Viết đến đây, nhớ lại những kỷ niệm xưa tôi không