Page 308 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 308
Quê Hương và Tình Yêu
Mẹ sẽ ra đi vĩnh viễn trong khoảng vài ba tuần lễ nữa...
Tin loan đi, làm sửng sốt mọi người trong gia đình, nhưng
Mẹ vẫn không một lời phàn nàn, đau buồn gì cả, Mẹ vẫn
tươi cười mỗi khi tiếp súc với mọi người, Mẹ vẫn sinh hoạt
“bình thường”, nhưng các con biết được, mỗi khi Mẹ đau
đớn vì bị bệnh hành, Mẹ đều lặng lẽ “rút” vào phòng riêng,
không cho bất cứ một ai hay biết trong lúc Mẹ rên siết...
Đức Vượng thật bối rối và buồn vô hạn trong lần qua thăm
Mẹ lần này, ngày về lại Việt Nam, Đức Vượng tâm sự cùng
các anh chị em trong gia đình là sẽ làm giấy tờ sẵn sàng để
có thể qua Mỹ ngay khi Mẹ có mệnh hệ gì...
Mọi người vẫn thầm cầu mong Mẹ sẽ nhận được phép lạ,
như lần trước đây, khi Bác sĩ khẳng định về bệnh tình của
Mẹ, chính ra nếu căn cứ theo lời phán đoán của Bác sĩ, thì
Mẹ đã không còn sống cách đây cũng khoảng nửa năm
rồi...
Lần này, bụng Mẹ đã có hiện tượng cứng và to lên, chứng
tỏ bệnh tình không mấy lạc quan?
Nhưng Mẹ ơi, trong hoạn nạn của cơn bão Katrina, Mẹ vẫn
tồn tại, thì bây giờ con hy vọng Mẹ sẽ qua được cơn bệnh
ác nghiệt này thôi...
Con còn nhớ, hôm ngồi ăn cơm tại nhà Tuyết, cùng Mẹ và
Đức Vượng, Mẹ tâm sự vẫn muốn về Việt Nam với con, ý
nghĩ này Mẹ đã bàn với con cách đây nhiều lần trong
khoảng vài năm đổ về đây, nhưng con thì lại còn nhiều
chuyện đa đoan quá, nên cứ chần chờ hoài... Xin Mẹ tha lỗi
cho con?
Nay, thì có lẽ, con không dám đưa Mẹ về nữa rồi... Con
phải chờ, nếu Mẹ qua được trong tháng này, bệnh thuyên
giảm, sức khỏe cho phép, con mới dám về Việt Nam
cùng Mẹ...
Mẹ ơi? Sao con thương, thật thương Mẹ quá!
Vẫn biết tình thương này chỉ là một góc đối với tình thương
của Mẹ dành cho con... Con vẫn muốn luôn được sống bên
Mẹ, được nghe những lời giáo huấn ngọc ngà của Mẹ, được
nghe Mẹ trách yêu mỗi khi con làm chuyện gì vụng tính,
mặc dù nay tóc con đã bạc, tuổi già đè nặng trên vai...
307