Page 306 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 306

Quê Hương và Tình Yêu

            không khí, con rời nhà, ra xe để lái tới Bệnh viện thăm Mẹ,
            trên đường đi... Mặt Trời từ từ ló dạng, mang ánh sáng tươi
            vui của buổi bình minh, con nhìn xung quanh mình, cảnh
            vật đều tràn đầy sức sống, lòng con đang hoan ca, rộng mở,
            nhớ về Mẹ với những yêu thương nồng cháy... Mẹ biết con
            đang nghĩ gì không?
               Mẹ là tất cả của đời con!
               Vâng, chính vậy, con đang đến với Mẹ đây...
               Thế rồi tháng ngày trôi đi như bóng câu qua cửa sổ, Mẹ
            tới thời hạn đi tái khám, kết quả thật bất ngờ...Đau thương
            ập tới  như một  cơn lốc xoáy, mang đi  hầu hết  những hy
            vọng của mọi  người  trong  gia đình.  Theo lời  khẳng định
            của  Bác sĩ:  Bệnh ung thư của Mẹ tái phát...Các con, các
            cháu, các chắt nghe mà tái tê lòng, nhưng mẹ lại thản nhiên
            trước phong ba bão táp đang nổi lên trong đời mình.
               Có ba phương pháp được đưa ra là: Đốt, Mổ, và để tự
            nhiên.Mẹ quyết định chọn phương pháp thứ ba.
               Mẹ nói: Sống chết là do Trời Phật an bài, ai cũng phải
            chết,  nếu phải  chết  thì sao lại  cưỡng cầu? Cứ  thản nhiên
            chấp nhận số phận, có sao đâu!
               Con nghe mà thương Mẹ quá, kính phục Mẹ quá. Mẹ lúc
            nào cũng can trường, cũng hiên ngang đối diện với những
            nghịch cảnh trong đời... Mẹ ơi, nói mấy cho vừa, biết làm
            gì bây giờ đây Mẹ? Chúng con đáng lẽ là những người phải
            an ủi Mẹ, thì ngược lại Mẹ lại chấn an các con!
               Con còn nhớ, sau khi Mẹ mổ, và khi xuất viện, em Đức
            Vượng  từ  Việt  Nam  đã  sang  thăm  mẹ,  (với  sự  giúp  đỡ
            phương tiện của anh chị em bên Mỹ này, khoảng tháng 4
            năm 2007), Đức Vượng là người con duy nhất của Mẹ còn
            ở lại Quê hương, Đức Vượng không đi dù có giấy tờ bảo
            lãnh xong xuôi, khi mọi người hỏi tại sao? Thì Đức Vượng
            chỉ cười  mà nói:  Ở lại  để  cho mọi  người  còn thấy luyến
            lưu, còn có cớ về Việt Nam chứ!
            Gặp lại Đức Vượng, Mẹ vui hẳn lên, như khỏe hẳn ra, thế
            là  Mẹ  đã  có  các  con  các  cháu  các  chắt  đầy  đủ  xum  vầy
            quanh mẹ? Chắc Mẹ yên lòng bước đi trên đoạn cuối cuộc
            đời mình?

                                       305
   301   302   303   304   305   306   307   308   309   310   311