Page 302 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 302

Quê Hương và Tình Yêu

            ơi! Con thương Mẹ quá mà nước mắt tuôn trào cầm lòng
            không đậu...Ánh mắt tinh anh ngời sáng của Mẹ chính là
            ngọn đuốc chỉ đường con đi, dẫn hướng con về với Mẹ sau
            bao năm tháng bị giam cầm khổ sai Mẹ có hay chăng?
               Những đòn thù của bọn Việt Cộng, những nghịch cảnh
            trái ngang trong đời con, sau tháng tư đen năm một ngàn
            chín  trăm  bảy  mươi  lăm  di  hận,  có  nhiều  khi  con  tưởng
            chừng như quỵ ngã, nếu không có gương hy sinh, hình ảnh
            sâu đậm  thân thương của Mẹ, thì làm sao ngày nay đây,
            bên cạnh Mẹ, trong khung cảnh đầm ấm, hạnh phúc của gia
            đình ta, có sự hiện diện của con!
              Phải, cái giá con phải trả cho bọn Việt Cộng, cho đời
            thường này quả là đắt quá chừng chừng, con còn sống được
            đến nay, là nhờ vào tinh thần vững chắc của bản thân, và
            nhất là nhờ vào ánh sáng dẫn đường của Mẹ...Lòng con giờ
            đây như đang chùng xuống, nhưng tinh thần thì lại đang
            vuơn cao, vuơn cao...Vì gương hy sinh, vì lòng vị tha trần
            thế của Mẹ luôn có trong con, và sung sướng biết bao, nói
            sao cho vừa, thời gian sau này đây, Mẹ đã sống bên con
            bằng xương bằng thịt!
               Dòng đời cứ suôi chảy, từ là một thằng bé thò lò mũi
            xanh, chân tay ghẻ tróc, ngu ngơ chẳng biết gì ngoài nghịch
            ngợm, cho đến nay, con đã là bố của năm (05) đứa con và
            là ông ngoại của tới mười (10) trẻ nhỏ, đối với công danh
            sự nghiệp con cũng có một chút gì đem lại niềm hãnh diện
            cho  đàn  con  cháu  của  con...Do  đâu  mà  có?  Nếu  không
            muốn nói, đó chính là kết quả rút ra được, của những năm
            tháng đá vàng, của những oẳn mình trong cuộc sống nơi
            Mẹ, vinh dự nhỏ nhoi của con hôm nay xin dâng lên Mẹ,
            xin Mẹ nhận cho?
               Nếu  con  nhớ  không  lầm,  thì  đã  có  một  Nghệ  Sĩ  thời
            danh từng phát biểu:
               Người Đàn Bà đẻ ra cuộc sống, và đẻ ra các vĩ nhân. Và
            như vậy: Ta không thể không vinh Danh và trân quý người
            đàn bà?
               Mà, kính thưa Mẹ, với con: Mẹ chính là một điển hình.
               Hơn thế nữa, người xưa thường nói:

                                       301
   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307