Page 117 - NHU LA KY NIEM A
P. 117

như cõi bình yên    hoá thân

 Sớm mai nắng gọi vào đời
 Có màu mưa phủ có mùi nắng vương   Duyên nợ cho nhau một kiếp người
 Gió lay nhẹ cỏ yêu thương   Chào đời bằng tiếng khóc mù khơi
 Lâng lâng hồn bướm tơ vương đất trời   Hoá thân mộng ảo buồn ký ức
                     Vất vã hành trang những khóc cười
 Lời yêu còn dọng trên môi
 Bể dâu dần thắm trái tim thật thà   Một thoáng qua rồi tuổi về đâu
 Mơ hoài mọi chuyện của ta   Lối xưa bóng ngã đã nhạt màu
 Tuổi xanh vội vã tóc pha bạc màu  Người đi chôn dấu chân lầm lỡ

 Cám ơn Mẹ, cám ơn Cha   Nhạt nắng chân đồi trơ cỏ hoang
 Cám ơn em đã cùng ta thuở nào
 Ơn đời còn chút ngọt ngào   Có cánh chim bay nhuốm muộn màng
 Tạ ơn Trời Đất ôm vòng cưu mang  Côn trùng bật tiếng khóc đồng hoang
                     Chiều buông cúi xuống chân trời vắng
 Tìm về            Từng bước đưa người nắng dần tan
 hương khói thênh thang
 Như loài hoa dại miên man trên đồi
 Tôi nằm im lặng nhìn trời   1998
 Xuyên qua mặt đất thấy đời trôi xa

 Ngày đi nắng đã hiền hoà
 Vai em cánh mỏi rơi vào thiên thu
 Xa xôi đọng chút sương mù
 Đâu đây tĩnh lặng lối về tinh khôi

 Bình yên nắm cỏ trên đồi
 Cuối trời hoa nở tôi nằm thấy tôi

 (1998)




 110                                   111
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122