Page 159 - NHU LA KY NIEM A
P. 159

cảm nghiệm          Giữa lúc ấy, Chúa  kéo con đứng dậy
                     Ngài nâng con qua bóng tối đêm dày

 Khi vấp ngã, linh hồn tôi mỏi mệt      Vòng tay Chúa vực hồn con tỉnh lại
 Tượng Chúa cao rũ ánh mắt u buồn   Tựa vai Ngài hồn tê dại bình an
 Vỡ vụn nào cho cõi người nuối tiếc
 Tình yêu nào mắt vướng lệ bâng khuâng   Ðường đến Chúa biết bao lần vấp ngã
                     Thế gian nào thật sự đã yêu thương
 Thánh Ðường vui sao nỗi buồn vây khốn   Con tìm Chúa bằng linh hồn vội vã
 Chốn bình an lại gai nhọn mệt nhoài   Khấn Ngài thương xin cứu rỗi đời con
 Chực đuối sức trên đoạn đường thiếu nắng
 Giữa lặng im nghe trống vắng đời người!  Con yêu Chúa vì muốn xa tội lỗi
                     Bởi hồn con khao khát sống đời đời
 Xin thương xót linh hồn con Chúa ơi!   Chúa yêu con như xót thương nhân loại
 Chân bước đi không thoát nỗi phận người   Ngài xuống trần để cứu độ loài người
 Dường như có khoảng mây mù ngăn lối
 Lời nguyện xin đã ngần ngại mất rồi    Dưới chân Chúa van nài lần cứu rỗi
                     Ðầu phục Ngài xin dâng cả xác hồn
 Toà Giải Tội nghe nặng lòng tê cứng    Lời van xin con bám được Yêu Thương (*)
 Xin cho con được tỏ lộ cùng Ngài   và chợt hiểu. Bước chân qua vũng tối .
 Cơn sợ hãi ngày lạc loài hơi thở
 Nhận oan khiên từ lúc lỡ phận người  (2014)


 Thánh giá tội, con nặng vai trơn trợt
 Xin sấp mình dâng từng giọt ăn năn
 Ðêm Giáng Sinh hồn mênh mang vời vợi    (*) Tình Yêu Thiên Chúa
 Khuya cô đơn nghe từng nỗi rã rời






 152                                   153
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164