Page 17 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 17

Vô số lá già rụng không về cội.
               Rễ còn ôm xương cốt chiến sĩ không tên.
               Tôi
               rễ Việt công dân Mỹ.

               Bạn
               công dân Mỹ rễ Việt.
               Có khi nào chúng ta nhớ ngọn quên nguồn:
               Tưởng mình da lóng lánh?
               Cô bé lọ lem - Công dân lọ lem?

               Hoàng tử cóc – Công dân cóc?
               Có khi nào tự chôn cất công dân lưu vong?
               Có khi nào tự lừa mình bằng sơn xì màu trắng?

               Tôi e rằng có.


               Vì sao lưu vong ít nhớ ít nói về lưu vong?
               Tuy kể lể lòng thương nhớ quê nhà.
               Chuyện lưu vong là tương lai, không phải quá khứ,

               Là thế hệ Việt mai sau, không phải chính trị quê người.
               Là cha mẹ ông bà đợi chờ dưới lòng đất.
               Là nhổ cỏ lượm rác nghĩa trang quốc gia.
               Là xấu hổ lá rụng tro tàn vất vưởng.

        Tôi nhàm chán nghe lập lại Hội nghị Diên Hồng.

        Mệt mỏi thấy diễn tuồng Bạch Đằng Giang.
        Nghi vấn mỗi khi hô hào chiến công hiển hách.
        Vì tôi biết,
        bạn và tôi gốc rễ giống nhau:

        Hèn.
                                                                  (2018)
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22