Page 20 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 20

Tôi dịch thơ Nhật.
        Họ tự hào bằng lòng tự trọng.
        Tự mổ bụng chứng nhận đời anh hùng.
        Lòng yêu nước Thần Phong.
        Thắp sáng những lời Hài Cú.

        Tôi xấu hổ.

                       Người Việt lưu vong ơi,
                       tại sao chúng ta chẳng làm gì,

                       chỉ liên tục xâu xé nhau?

                       Người Việt lưu vong ơi,
                       có lẽ chúng ta sợ mất mát, sợ chết,
                       sợ làm không đủ giàu.


                       Có lẽ phẩm chất làm người thiếu nhiều tiêu chuẩn.
                       Có lẽ trí óc khôn lanh nhưng tinh thần mê muội.
                       Có lẽ chúng ta chọn thà hèn để bảo vệ bình an.


                       Người Việt lưu vong ơi,
                       tại sao chúng ta như vậy?

        Tôi dịch thơ lưu vong thế giới,
        mới biết mình lưu vong hạng dở.

        Mỗi đất nước thành hình tồn tại
        trên lòng yêu thương dân tộc,
        mà dân mình lại ít ưa nhau.
        Tự nghĩ
        mình cũng ít ưa ai.

        Tôi vô cùng xấu hổ.                                  (2019)

        20
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25