Page 19 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 19
Chẳng Học Được Gì Ngoài Xấu Hổ
Tôi dịch thơ Châu phi thời thuộc địa và hậu thuộc địa.
Những đoạn họ lột da đen làm cờ chống ngoại xâm,
dùng máu đỏ sơn lại màu sắc bản đồ,
dùng sự chết hôm nay bảo đảm sự sống ngày mai.
Tôi xấu hổ.
Tôi dịch thơ Do Thái thời xây dựng Israel.
Những bài thanh niên nam nữ tự nguyện trở về lập quốc,
từng tuổi trẻ đổi từng nhúm đất,
xác nằm im
hồn tề tựu theo gậy Mose, Abraham.
Ngàn năm mất nước, dựng lại quê nhà.
Tôi xấu hổ.