Page 7 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 7
Suy nghĩ nhiều đêm.
Học hỏi những gì có thể học.
Học hỏi nhưng gì không thể học.
Vẫn chưa tìm ra chìa khóa.
Dù trở về Việt Nam,
chỉ đứng ngoài sân.
Nhìn quê hương thay đổi:
đỏ, hồng, rồi hồng lợt...
chỉ là máu pha loãng.
Dòng Việt, người tị nạn khá nhiều,
nhưng thực sự biết lưu vong, quá ít.
Lưu vong không phải di cư,
không phải di trú,
càng không phải đi để tự hào.
Lưu vong là xác bỏ chạy hồn ngoảnh lại.
Lưu vong như tôi thật lãng phí.
Nói ra đã hèn.
Không nói càng hèn hơn.
Suy nghĩ nhiều đêm thấy chim bìm bịp cô độc bắt rắn.
Học những gì có thể học tiếng lạc đà rống thê lương.
Học những gì không thể học mặc cảm trong thâm tâm tị nạn.
Vẫn chưa tìm ra chìa khóa mở cửa nhà.
Nhà tôi luôn luôn đóng,
bằng ống khóa vô hình,
màu đỏ,
nhập cảng từ Trung quốc.