Page 17 - BaoXuan2017-dosila
P. 17
Nếu hiểu rằng CUỘC ĐỜI LÀ PHÙ DU, thì xin đừng tra- Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy,
nh chấp! Đừng tích lũy của cải phù vân! Hãy sống cho Không còn buồn lo lắng chốn trần ai!!!
vui vẻ với cuộc đời và với mọi người!!!
Cõi Chết (2)
Cuộc đời ta phù du như cát bụi!
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai? Cổ nhân ta nói: “Sinh kí tử quy”, sống là tạm gửi, chết
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi! mới là về. Ðó là một nhân sinh quan, và cái nhân sinh
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi!!! quan ấy chi phối đời sống người ta, đến độ có nhiều
người nói rằng “sống là chuẩn bị cho cái chết.”
Và hãy sống yêu thương đùm bọc lẫn nhau, thay cho
những bon-chen ganh-ghét, hận-thù nào có ích chi? Từ quan niệm ấy, người Việt Nam hình như không
sợ hãi khi đối diện với cái chết. Những cụ già xây sẵn
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét, phần mộ, mua sắm sẵn cỗ áo quan, ra vào vuốt ve
Ðừng hận thù tranh chấp với một ai! ngắm nghía nó như ngắm một vật thân quí, đôi khi
Hãy vui sống với tháng ngày ta có, vào nằm thử một cách bình tĩnh. Các cụ còn định sẵn
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui!!! cả chương trình cho đám tang của mình, phải tổ chức
ra sao, nghi thức thế nào. Thật đúng là sự chuẩn bị cho
Nếu ta biết sống cho nhau và vì nhau, ta sẽ không bao một cuộc trở về.
giờ nuối tiếc vì cuộc đời đã qua! Con người chỉ tiếc nuối
khi mình sống quá ích kỷ mà làm tổn thương đến đồng Ðó mới chỉ là những cái bên ngoài biểu lộ quan niệm
loại mà thôi!!! “sinh kí tử quy”. Một cách sâu xa hơn, người ta chuẩn
bị cho chuyến trở về bằng cả một cuộc sống của mình.
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc, Ðể cho cuộc trở về tốt đẹp, người ta sống tốt đẹp, cư
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người! xử tử tế với mọi người, tạo phúc đức để lại cho con
Với tất cả tấm lòng thành thương mến, cháu, trả sạch nợ nần để không phải vướng mắc với
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen!!! ai, không tạo ra những ác nghiệp v.v... Thực hiện được
những điều đó, người ta thanh thản trở về thế giới bên
Con người cần phải hiểu được nguyên lý của tạo vật là: kia.
CÁT TA SẼ TRỞ VỀ VỚI BỤI! Lúc đó ta mới sống không
bon chen, không tích lũy, nhưng luôn yêu thương “Sinh kí tử quy.” Sống là tạm gửi, chết mới là về. Nhưng
quảng đại trao ban cho tha nhân!!! về đâu? Ðó là vấn đề. Có phải là về với lòng đất? Có
phải là về với hư không? Có phải là về với tổ tiên? Hay
Ta là cát ta sẽ về với bụi! là về chốn bồng lai tiên cảnh?... Ðiều đó tùy thuộc quan
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền! niệm và niềm tin của từng người. Người Công giáo
chúng ta tin rằng con người có linh hồn bất tử, và khi
chết, linh hồn của mình sẽ về cùng Thiên Chúa, đấng
tạo dựng nên mình. Thiên Chúa là nguồn cội. Từ Thiên
Chúa, có muôn loài muôn vật, có chính mình. Bởi thế,
chết là một cuộc “lá rụng về cội” lớn lao nhất, quan
trọng nhất.
“Lá rụng về cội”. Ðó có thể coi như một nguyên tắc,
một lẽ đương nhiên? Thật ra không hẳn thế. Quan sát
sự kiện thực tế ngoài đời, ta sẽ biết ngay: có chiếc lá khi
rụng, chao đi vài vòng, rồi nhẹ nhàng đặt mình dưới
gốc cây. Nhưng cũng có những chiếc lá vừa lìa khỏi
cành đã bị trận bão loạn gió cuồng cuốn bay đi xa lắc.
Lá rụng, nhưng lá không về cội.
Đinh Dậu 2017 15