Page 108 - Người bình thường tử tế
P. 108
Má Cúc, một trong những nhân viên lâu năm được
mọi người trìu mến gọi là má, là một trong nhiều
trường hợp như thế. Người phụ nữ gần 70 tuổi đời,
vẫn bật khóc ngon lành khi nhắc về quá trình chiến
đấu với căn bệnh ung thư và sự hợp lực chung tay
của tập thể nhân viên C.P. Việt Nam. Những tưởng
mình sẽ phải buông xuôi đời mình trước ngã rẽ định
mệnh nghiệt ngã này. Nhưng chính tấm lòng thiện
lương của các đồng nghiệp đã đùm bọc và nâng đỡ
má Cúc trong những ngày cơn bệnh hiểm nghèo
đang làm khánh kiệt từ thể xác đến tinh thần, lẫn
vật chất.
Nhưng đáng nhớ nhất với má, cho đến tận bây giờ,
chính là ở cái khắc giây tưởng chừng không còn đủ
tiền để tiêm mũi thuốc cuối. “Khun” Jirawit đã trao
cho má một phong bì, như có một mối tâm linh nào
đó, số tiền lớn ấy, vừa vặn đúng khoảng má Cúc
đang thiếu. Chẳng nói một lời nào, chỉ ngoắc mà ra
chỗ vắng bên lễ hội nghị Nông nghiệp thế giới, đưa
má phong bao. Má nghẹn ngào vui mừng khôn xiết.
Phong bao thư ngày ấy đủ đầy để cứu rỗi một phận
người. Chẳng dừng lại ở đó, “Khun” Jirawit biết má
Cúc vì căn bệnh của mình mà vương mang nợ nần.
Ông lại dúi vào tay má một mớ tiền để thanh toán
- 108 -