Page 175 - Người bình thường tử tế
P. 175
tay ôm từ các cô chú ở C.P, cô bé tật nguyền thốt ra
thật hồn nhiên.
“Thương lắm” - chị Lê Nhật Thùy – Chủ tịch Quỹ
hỗ trợ từ thiện C.P. Việt Nam xúc động. Hôm ấy
C.P. Việt Nam đến thăm các bé ở cô nhi viện Thiên
Bình, Đồng Nai. Nơi đây nuôi dưỡng người già neo
đơn, trẻ bị bỏ rơi, trẻ khuyết tật. Trong những
chuyến đi như thế, ngoài việc tặng quà, nấu ăn, hay
khám chữa bệnh phát thuốc, các cô chú anh chị
thường dành nhiều thời gian thăm hỏi người già,
vui chơi với con trẻ. Cô gái 18 tuổi bại liệt bẩm sinh
nhỏ xíu trong chiếc xe lăn làm chị Thùy trăn trở
mãi. Con người ta đơn giản chỉ mong được sống
cuộc đời bình thường, làm được những điều như ý,
vậy mà những mảnh đời nơi đây chỉ quẩn quanh với
không gian buồn tẻ này. Các em không có ước mơ,
hoài bão, thậm chí không cả những ham muốn bé
nhỏ tưởng như rất đỗi lạ người. “Cơm tấm sườn,
canh chua” có khó khăn gì đâu nhưng lại là mong
ước mà cô gái khuyết tật và hẳn bao nhiêu người
khác nữa ở nơi đây cũng đang chờ đợi. Chị Thùy
mang tâm tư đau đáu của mình gởi qua cho chị
Thanh Thu, người đại sứ nhân ái có trái tim ấm áp.
Rồi công việc cuốn chị đi. Chị không quên lời nhắn
gửi ấy nhưng chưa thể thực hiện ngay được. Cho
đến một ngày chị nhận được lời nhắn của chị Thu:
“Em về cô nhi viện nấu cơm tấm sườn cho mọi
người vui chị nha”.
- 175 -