Page 171 - Người bình thường tử tế
P. 171

Chú cũng có một gia đình hạnh phúc, với con cái


               đã trưởng thành, đã tạo dựng được cơ ngơi riêng.

               Có người định cư ở nước ngoài, còn muốn bảo lãnh


               chú sang đó an hưởng tuổi già một cách thanh thản.

               Nhưng, trót gắn phận mình ở nơi đây, chú đành ký


               giấy để vợ sang định cư cùng con cháu, chú ở lại

               với những yêu thương trong lòng. Chú chẳng day


               dứt, hay chẳng phải cân đo đong đếm được mất.


               Với chú, cứ điềm nhiên bước qua ngã rẽ hạnh phúc

               đời mình, vì chú biết, con tim mình hướng về nơi


               đây. Mảnh đất này với chú thắm đượm tình người,

               cao dày nghĩa nhân.



               “Xứ ấy thiên đường, nhưng đâu phải là quê. Xứ ấy

               lắm nhiều mới lạ, nhưng chẳng phải là nhà. Giờ ở


               cái ngưỡng cạn cùng của cuộc đời mình, nơi đâu là


               quê, nơi đâu là nhà, chú biết hết mà.”


               Chú biết hết mà, nên chú luôn trân quý nơi mình đã


               gắn  bó  25  năm  với  mỗi sớm  mai,  tiếng  cười  đã

               thành lệ thường. Cuộc đời vốn dĩ sòng phẳng với


               mình lắm, yêu thương được vun trồng nơi đâu thì

               nơi ấy đáp trả bằng những đóa hoa bình yên. Luôn


               luôn trong quãng đường đời mình bước qua, lúc nào


               cũng có những ngã rẽ như là định mệnh. Đối diện

               với những định mệnh, dẫu nghiệt ngã mấy đi chăng


               nữa, thì chỉ có chấp nhận và bước qua nó một cách


                                                                                                        - 171 -
   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176