Page 168 - Người bình thường tử tế
P. 168
Dù ở vị trí hay vai trò nào, chú Soạn cũng tâm niệm
hai chữ trách nhiệm. Từ anh quản đốc, cho đến vị
trí lãnh đạo, hay khi đã về hưu, chú vẫn tha thiết
chung vai gắng sức vì niềm đam mê này. Với chú,
mỗi ngày tiếng cười của mình hiện hữu trong công
ty đã là một ngày vui. Ở cái tuổi quây quần bên
cháu con, tận hưởng không khí gia đình ấm áp, vậy
mà, chú Soạn lại chọn niềm vui gắn bó với công
víệc. Chú nói về điều này như là một lựa chọn
không thể làm khác với tấm lòng, như thể đó là một
niềm an nhiên trong cuộc đời mình.
Neo lại vì nụ cười
Mà làm sao chú xa nơi này cho được! Khi từ lãnh
đạo công ty đến những đồng nghiệp trẻ đều yêu quý
chú không nỡ xa rời. Chú hết tuổi lao động, mọi
người kiếm “cớ” để chú làm bảo vệ văn phòng. Chỉ
cần ngồi đấy, mỗi bình minh của ngày dài làm việc,
người ra kẻ vào ghé ngang, chú trao nụ cười, lan
tỏa niềm lạc quan hứng khởi. Mọi người nhận lấy
nụ cười ấy để thêm vững tin vào những cống hiến
của mình cho chính nơi này. Nụ cười xóa nhòa mọi
khoảng cách. Nụ cười kéo gần những mối quan hệ
xa xôi. Nụ cười làm mát dịu ngày nắng, xua tan u
tối những ngày mưa. Nụ cười của ngày xưa, hay là
bây giờ, vẫn vẹn nguyên điều tử tế thiện lương.
- 168 -