Page 169 - Người bình thường tử tế
P. 169
Cũng có bận, chú đón Tết cổ truyền với sếp người
Thái, chẳng còn rào cản hay khoảng cách của hai
người khác dân tộc, khác Tổ quốc. Kẻ chúc người
một năm sức khỏe. Người chúc kẻ một năm thành
công. Cả hai cùng chung chén trà, dùng cùng nhau
vài khoanh bánh tét. Mấy món mứt quê hương thết
đãi người lạ xứ, nghe như tình thân chảy trong tim
mình. Tết nơi đâu chú chẳng cần biết, chứ cái khắc
giây ngồi chung với ông sếp Thái này, với chú đã
quá chừng Xuân.
Mỗi một cuộc gặp gỡ đều vì duyên mà đến, vì
thương mà sống và vì nợ mà gắn bó lẫn nhau. Chú
luôn tin rằng, trong cuộc đời mình, có phước đức
mới nhận về quá đỗi yêu thương.
Bảy mươi tuổi, thi thoảng khi chú nghĩ về những
ngày sẽ xa nơi này vì sức khỏe, vì tuổi tác, lòng lại
rưng rức bao nỗi niềm. Chắc là chú sẽ lóng ngóng
vụng về khi mỗi sớm mai thiếu vắng tiếng cười của
đồng nghiệp. Hay là chú sẽ nhớ thương da diết cảnh
cũ người xưa đã gắn bó bao năm tháng luân lạc nơi
này. Chú sẽ nhớ cái bánh đám nhỏ chia phần để trên
bàn cho chú, nhớ cái choàng vai hỏi thăm mỗi bận
ông sếp Thái ghé ngang văn phòng. Hay chỉ giản
đơn là chú sẽ nhớ bàn làm việc, cái cổng công ty.
- 169 -