Page 26 - Người bình thường tử tế
P. 26
Tôi nhớ không phải một lần, mà khá nhiều lần
tôi nghe chị Thùy, cô Cúc, và nhiều anh chị em
khác nhắc về câu chuyện của ông với người bán vé
số.
Hôm ấy, ông đang ngồi trong quán ăn với nhân
viên thì gặp người bán vé số. Ông mua hai tờ rồi
đưa cho người ấy tờ 500 ngàn đồng. Ông bảo cứ
giữ lấy, xem như món quà nhỏ. Người bán vé số
hình như không tin vào tai mình. Người ấy nhìn
sững ông rồi lùi vội ra xa ù té chạy. Họ sợ ông đòi
lại, chắc chắn là như thế. Ông lại bảo nhân viên cố
gắng bắt kịp để nói người ta đừng có chạy, coi
chừng té. Những người bán vé số thấy có người
chạy theo sợ bị đòi lại nên càng chạy. Thương lắm.
Nhưng cũng quý lắm. Bởi ai cũng hiểu trong lòng
ông nghĩ gì. Bởi ai cũng biết trái tim ông tha thiết
điều gì. Những khó khăn trong cuộc sống. Những
cực nhọc của bao nhiêu mảnh đời... ông đều muốn
dang tay ôm lấy.
Câu chuyện của anh Ngưu, người làm vườn ở
công ty cũng nhiều yêu thương như thế. Mắc căn
bệnh khó chữa, lại dễ lây, không phải mọi người cố
tình xa lánh anh mà bản thân anh cũng ngại ngần
khi tiếp xúc gần với người khác. Người làm vườn
ấy lặng lẽ, buồn bã bên cỏ cây hoa lá để tìm lời ủi
- 26 -