Page 45 - Người bình thường tử tế
P. 45
gặp người khó khăn thì không thể nào từ chối được
mà phải ôm để chia sẻ với họ”. Tôi còn nghĩ, cái
ôm của sự sẻ chia này gần như là văn hóa của C.P.
Việt Nam. Ngay lần tiếp xúc đầu tiên, hình ảnh cô
Cúc ôm chị Thùy, anh Chinoros ôm cô Cúc khi gặp
nhau,... cùng những tiếng cười giòn tan đã đi vào
góc nhớ của chúng tôi. Chỉ có yêu thương thật lòng,
chỉ có gần gũi thật sự mới tự nhiên đến thế.
Và đúng là tự nhiên. Tự nhiên như cách ông bón
từng thìa cháo cho những cụ già neo đơn. Chỉ mới
đây thôi khi công ty tổ chức đi thăm Trung tâm
Dưỡng lão Tình thương Vinh Sơn (Bình Thạnh,
TP.HCM), những hình ảnh chụp lén ông của nhân
viên hôm đó khiến ai nhìn thấy cũng không khỏi
cảm phục vị Tổng giám đốc này. Chẳng ai có thể
nghĩ Tổng giám đốc của một công ty lớn như thế
lại có thể chăm chú ngồi thật lâu, kiên nhẫn với bữa
ăn của các bà, các mẹ. Mỗi muỗng cháo được ông
cẩn thận gạt kỹ, nhẹ nhàng và đầy yêu thương bón
cho các cụ. Cách ông lau miệng, lau mặt mũi cho
các cụ chỉ có thể là cách chăm sóc cho chính người
thân ruột rà của mình.
- 45 -