Page 43 - Người bình thường tử tế
P. 43
quên ánh mắt biết ơn của những người bệnh và gia
đình, không quên những tô cháo bốc khói cho bệnh
nhân. Tất cả những điều ấy đã đủ khiến ông thấy
ấm lòng, đủ để ông thấy mình đã được đền đáp.
Cái ôm của sự sẻ chia
Hôm nhận được thông tin bé Huyền, con của anh
Tuấn -nhân viên công ty, đang cần tiếp máu gấp,
ông đang đi công tác tại Bình Định. Ngay lập tức
ông bảo phía nhân sự là mình sẽ bay về TP. HCM
liền để kịp tiếp máu cho cô bé. Hỏi tại sao phải làm
điều đó khi có thể có những người khác thuận tiện
hơn ông trong việc hỗ trợ. Ông chỉ cười bảo tự
nhiên thôi, lúc đó không nghĩ ngợi gì nhiều. Ông
nói nếu mà không làm điều đó sẽ áy náy, bứt rứt
lắm; còn hiến máu xong lại thấy thoải mái và hạnh
phúc vô cùng. Nhóm máu của bé Huyền là nhóm
máu AB (chỉ 5% dân số Việt Nam có nhóm máu
này) mà ông lại cùng nhóm máu đó. Dù cũng có
sáu, bảy người sẵn sàng giúp đỡ, nhưng ông vẫn
muốn mình góp một cơ hội cho máu để cô bé có thể
khỏe mạnh trở lại. Và kết quả là máu của ông thực
sự tương thích với bé Huyền. Ông cười thật hiền
bước ra khỏi phòng hiến máu. Lúc ấy, anh Tuấn, ba
bé Huyền rưng rưng nói với chị Thùy rằng em
muốn cảm ơn sếp. Chị Thùy cũng cười thật tươi bảo
sếp đang đứng trước mặt em đó, em tự nói đi. Anh
- 43 -