Page 9 - Không Diệt, Không Sinh, Đừng Sợ Hãi
P. 9

Trở thành Không


               Nỗi sợ hãi lớn lao nhất của chúng ta là khi chết, chúng ta sẽ trở thành

               không. Nhiều người trong chúng ta tin rằng cuộc đời của ta bắt đầu

               từ lúc chào đời và chấm dứt khi ta chết. Chúng ta tin rằng chúng ta tới

               từ  cái  Không,  nên  khi  chết  chúng  ta  cũng không  còn  lại  gì hết.  Và
               chúng ta lo lắng vì sẽ trở thành hư vô.


               Bụt có cái hiểu rất khác về cuộc đời. Ngài hiểu rằng sống và chết chỉ là

               những  ý  niệm  không  có  thực.  Coi  đó  là  những  sự  thực,  chính  là

               nguyên do gây cho chúng ta khổ não. Bụt dạy không có sinh, không
               có diệt, không tới cũng không đi, không giống nhau cũng không khác

               nhau, không có cái ngã thường hằng cũng không có hư vô. Chúng ta

               thì coi là Có hết mọi thứ. Khi chúng ta hiểu rằng mình không bị hủy
               diệt thì chúng ta không còn lo sợ. Đó là sự giải thoát. Chúng ta có thể

               an hưởng và thưởng thức đời sống một cách mới mẻ.




               Tìm lại người thân đã mất


               Đối  với  trường  hợp  mất  người  thương  cũng  thế.  Khi  nhân  duyên

               không còn đầy đủ thì họ biến đi. Khi mẹ chết, tôi rất đau đớn. Khi

               chúng ta chỉ mới bảy hay tám tuổi đầu, ta không hề nghĩ sẽ có ngày
               mất mẹ. Nhưng sự thực là khi lớn lên và tất cả chúng ta, ai cũng sẽ

               mất mẹ. Nếu bạn biết tu tập, thì tới giờ phút chia lìa, bạn sẽ không

               quá khổ sở. Bạn sẽ sớm nhận thức được rằng mẹ bạn vẫn đang còn
               sống trong bạn.



               Ngày mẹ chết, tôi viết vào nhật ký: “Tai nạn lớn nhất đời tôi đã xảy ra
               rồi.” Tôi đau khổ hơn một năm sau khi mẹ qua đời. Nhưng rồi một

               đêm, khi ngủ trong cái cốc ở vùng cao nguyên Việt nam, tôi nằm mơ

               thấy mẹ tôi. Tôi thấy tôi ngồi chơi bên bà và chúng tôi nói chuyện rất
               vui.  Mẹ  tôi  trông  trẻ  đẹp,  tóc  bà  thả  dài  xuống  lưng.  Thật  là  sung

               sướng được truyện trò với mẹ như thể bà chưa chết vậy. Tôi tỉnh dậy

               vào lúc hai giờ sáng và tôi có cảm giác thực sự là tôi chưa từng mất
               mẹ. Cảm tưởng mẹ vẫn ở trong tôi nó rất rõ ràng. Tôi hiểu rằng ý








                                        9 | Ta từ đâu tới? Ta đi về đâu?
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14