Page 158 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 158
Ngủ coi bộ chật chội như rứa, ngày hôm sau anh Lê Văn Ngăn
đưa tôi tới nhà của nhà thơ Phong Vũ (Lê Xuân Lợi) ở… cho
biết tay.
Khác biền biệt với căn nhà bình dân của Lê Văn Ngăn
dưới xóm lao động, ngôi biệt thự bề thế của nhà thơ Phong
Vũ nằm khuất trong những hàng thông xanh thẳm, trên một
sườn đồi thoai thoải cỏ xanh. Bước vô nhà, việc đầu tiên tôi
nhìn thấy là bức tranh sơn dầu Hội Nghị Diên Hồng của họa sĩ
Vị Ý vẽ tặng lúc ăn tân gia, như gia chủ cho biết. Bức tranh
rộng chừng 6 thước, ngang cỡ 2 thước, treo trịnh trọng trên
vách tường, ánh sáng phía trên mờ mờ, ảo ảo hắt xuống tăng
thêm giá trị của bức tranh. Ngoài tranh của Vị Ý, quanh nhà
còn có tranh sơn dầu của Trần Hoài, Thân Trọng Minh…
Nhà lớn, phòng ốc lớn, giường chõng thênh thang, ban
đêm đặt lưng xuống, anh Lê Văn Ngăn và tôi chia nhau hai
giường đánh một giấc thẳng cẳng tới sáng bét. Buổi sáng
uống cà phê nghe chim hót trên những hàng cây lòng thanh
thản lạ thường. Buổi trưa Phong Vũ lái xe chở hai anh em
chúng tôi xuống chợ Hoà Bình ăn trưa, ghé cà phê Tùng chưa
đã cử, lại tạt ngang Thủy Tạ làm thêm cử thứ hai rồi chạy đi
ngoạn cảnh.
Đà Lạt và tôi quen nhau từ thuở ấu thời. Tiếng chuông
chùa Linh Sơn đêm đêm trôi trong không gian tĩnh mịch cho
tới lúc bạc đầu vẫn còn ngân nga trong hồn tôi. Cái Mả Thánh
chập chùng bia mộ ở Cây Số Bốn đến nay vẫn cứ lấp loáng
trong con mắt già này. Và tiếng thông rì rào dưới Thung Lũng
Tình Yêu vẫn không thèm lắng xuống, cứ reo hoài trong cánh
gió thời gian. Mỗi lần có dịp ghé lên xứ hoa đào, buổi sáng
kéo ra chợ Hòa Bình, cái mùi cà phê nồng nàn đầy quyến rũ cứ
146