Page 236 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 236

Qua  bài  viết  về  phòng  tranh  Hoàng  Đăng  Nhuận  và
            Trần Hoài, Lê Văn Ngăn đã nhân đó nói lên (và nói rất rõ)
            quan điểm sống của mình (cách đây gần nửa thế kỷ) qua một
            câu  trong  đoạn  kết  trên,  một  câu  (xin  được  nhấn  mạnh),
            rằng:

                  “ĐỪNG LOẠI TRỪ
                  ĐỪNG OÁN GHÉT VÀ CÔ LẬP”

                  Đó là tiếng nói của một nhà thơ hiền lành, bước ra từ
            mái nhà xơ xác của “người phu xe”, đã đặt chân đến và đã mô
            tả vẻ thăng hoa của một “hồ Thủy Ngữ” lãng mạn tới bây giờ.
            Để, ngay giữa hành trình của mình, anh đã viết: “Tôi đi ngược
            mấy tầng xa mã/ thấy mình bằng một tiếng vang thôi”…

                                                           Trần Phá Nhạc
                                                       SG, tháng 11/2019

























            224
   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240   241