Page 54 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 54
mang xuống bên kia đồi
nhưng bên tai tôi, bên khóm nhà tập trung dân, bên con dốc
đầy ánh trăng
vẫn còn những bước chân dồn dập
những bước chân của kẻ săn người, móng vuốt của đàn chó
vượt tới trước
những bước chân của những con mồi
những con mồi chỉ còn con đường độc nhất dẫn vào trường
giác đấu
rất nhiều đêm, bão cát không che nổi những tiếng vỗ tay
nhưng tay tôi, trong bóng đêm, nắm chặt lại
không, những kẻ đang hò reo trên khán đài kia
những kẻ lạ mặt
những kẻ từ bên ngoài tới
những kẻ dấu con dao dưới chiếc găng tay
những kẻ bịt mắt chúng tôi, tước đoạt quyền làm người
không, cuộc giác đấu kia phải ngừng lại, bởi nơi giống nòi này
chẳng có ai gọi là kẻ thù
chỉ có những kẻ lạ mặt, những kẻ xâm chiếm
chỉ có những người yêu nhau, mắt lấp lánh ánh me bay. Trời
mùa hạ
chỉ có những nhịp điệu của thời tiết, sương mù rừng phượng
đỏ, những mái trường nhớ nhung
chỉ có những dòng sông dấu kín dưới đáy lòng
42