Page 50 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 50

Quanh quẩn trong một quán café



            nơi ấy ngày ngày chúng ta từ phía nhiễu nhương mà tới
            ngồi gần nhau lần biết rõ từng người

            tuy nhiên có một điều gì vô tận
            rơi hờ hững bên lòng
            rơi từ khung cửa sắt từ những cành lá lay động

            bởi vì quanh ta đêm phong tỏa bốn phía
            trên cánh đồng thu ai dẫn một ngọn đèn
            bởi vì quanh tiếng vỗ tay còn có đoàn người tòng phạm
            vội vã đi tắt qua bóng đêm
            giữa cuộc âm vang của thời đại
            chúng ta có trái tim và bộ óc chia lìa
            chúng ta có lẽ phải ở xa và ghế bàn ly tách ở gần


            chiều hôm qua hí trường xưa mở cửa lại

            những đám giả hình biểu dương
            đó đây từng nhóm người học tiếng nói mới
            nhưng rất xa ở ngoài bìa đồ thị trắng
            trôi hoài một dòng sông cách biệt







            38
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55