Page 65 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 65
Thư về Hà Nội
Hà Nội, đêm mưa phùn năm nao
tôi trải nỗi cô đơn tâm hồn tôi dưới rặng cây những ngọn đèn
đường
và Hà Nội tặng kẻ cô đơn vài cánh hoa, vài khoảng ánh sáng
và tôi đi theo dấu vết của hoa, ánh sáng và nước
trước khi gặp những khung cửa sổ những mái nhà
những người bạn mới và tôi tin con người có thể
tìm ra những dược liệu để chữa lành nỗi cô đơn
để nối liền các biên giới giữa lòng người
và tôi con người có thể tìm ra mẫu số chung hy vọng
cho tất cả mọi người
người khổ đau cũng như người sung sướng
Hà Nội xa xôi, Hà Nội những đêm chuyển gió mùa đông bắc
Hà Nội chưa bao giờ nhận nơi tôi chiếc khăn len
hay viên thuốc hạ sốt
nhưng Hà Nội vẫn có trong trái tim tôi đập nhịp ba Huế-Hà
Nội-Sài Gòn.
Đăng trước 1975 & Báo Văn Nghệ ngày 15/05/1993