Page 22 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 22
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Đầu thế-kỷ 20, Viện Hàn-Lâm Pháp-Quốc có truyền-
thống chỉ hiện-diện 40 vị Viện-sĩ. Chẳng may, có
một vị qua đời. Giữa lúc ấy, theo công-luận nhận-
định lại chưa có ai thật xứng-đáng để bầu vào chỗ
khuyết. Bỗng một ứng-viên xuất-hiện, hình như là
Ô. Herriot thì phải. Vào ngày quyết-định đầu-phiếu
chấp-nhận hay từ-chối, giữa không-khí hội-trường
trang-nghiêm và lặng-lẽ như tờ, người ta đưa ra
trước mặt ứng-cử-viên viện-sĩ một ly nước suối
trong như pha-lê đặt bên cạnh bình bông hồng
thơm ngát. Lại không một tiếng động. Không một
câu hỏi từ phía bàn chủ-tịch danh-dự lẫn các viện-sĩ
khác! Đảo mắt nhìn quanh, ứng-viên Herriot, trong
chốc-lát, chợt hiểu. Thì ra Viện Hàn-Lâm muốn gián
tiếp trả lời ông là nơi đây không cần thêm một
khuôn mặt nào khác! Ông đăm-chiêu suy-nghĩ ... rồi
hết sức từ-tốn, ông nhẹ-nhàng đưa tay tách ra một
cánh hồng và đặt nó vào ly nước trong vắt, đầy ắp.
Mặt nước trong ly vẫn không vì thế mà bị chao-
động, sóng-sánh ra ngoài lấy một giọt! Trong tư-thế
khiêm-tốn, viện-sĩ ứng-viên nghiêng mình cung-kính
chào cử-tọa. Toàn-thể Viện-trường như bị sức hút
huyền-diệu, vụt đứng cả dậy, vỗ tay tán-thưởng
chào mừng người bạn đồng-viện mới, vừa qua một
"chiến-thắng" cực-kỳ vinh-dự, vẻ-vang! Tưởng
không thể tìm đâu ra câu trả lời hay hơn thế.
Đây là cái Đẹp, cái Tinh-Hoa, cái Tuyệt-Vời trong
văn-chương nước người.
21