Page 21 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 21

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            cảm-thông  trước  một  quyết-tâm  ngời  sáng  nhưng
            không phải là không bạc-bẽo ở tác-giả, phần riêng
            tôi xin cầm lại bút viết lời đề-tựa này.

            Tác-giả  Đỗ-Quang-Vinh  nguyên  là  giáo-sư  Trung-
            học từ 1954 chuyên-trách môn Pháp-văn, Việt-văn ở
            các trường Nguyễn-Trung-Trực, Sông Kiên, Võ-Văn
            (Rạch-Giá) và các trường Petrus Ký, La-San, Hưng-
            Đạo,  Đạt-Đức  (Sàigòn).  Nay  tuy  lớn  tuổi,  ông  còn
            tiếp-tục  dạy  học  cho  người  ngoại-quốc  ở  Canada,
            nơi ông tị-nạn Cộng-sản với bà vợ và các con ông.

            Tôi  không  dám  dài  dòng  thêm,  vì  với  lòng  khiêm-
            nhường cố-hữu của nhà mô-phạm, tác-giả đã đạt lời
            yêu-cầu như vậy từ trước.

            Nhiều vị học-giả đi trước và nhiều vị soạn-giả đồng-
            thời với giáo-sư Đỗ-Quang-Vinh đã khảo-sát về vấn-
            đề  Ngữ-Việt.  Việc  làm  của  ông  bây  giờ  chỉ  là  một
            giọt nước thanh-tao thêm vào ly nước tinh-khiết mà
            không hề sợ bị tràn đầy.

            Nói đến Tiếng Việt còn là nói đến một vấn-đề văn-
            chương.  Tôi  xin  mượn  một  hình-ảnh  thật  êm-đềm
            để  diễn-tả  đúng  nghĩa  tiếng  nói  của  văn-chương
            không có tiếng động ồn-ào như ở mọi địa-hạt khác
            trong xã-hội loài người:


                                          20
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26