Page 18 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 18
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Không phải chỉ có những độc-giả thuộc lứa tuổi
trung-niên. Mà lớp nam nữ thanh thiếu-niên, cũng
vậy. Quả-nhiên rằng, cho dù có trình-độ am hiểu
tiếng Anh tiếng Pháp đến đâu, giờ đây, cứ hãy đọc
những phần tuyệt-diệu của tiếng Việt, dám chắc
đám người tuổi trẻ ấy mới cảm thấy lòng mình xao-
xuyến thật sự, bỗng thấy tình yêu bừng mãnh-liệt
hơn lên và càng yêu Tiếng Việt hơn lên. Đố ai tránh
cho khỏi đừng đem giấy bút ghi chép lại những lời
thơ tình-tứ trong Tiếng Việt Tuyệt-Vời để biết đâu
rồi chẳng có khi dùng đến nó để diễn-tả nỗi-niềm
yêu thương trên những cánh thơ hồng nào đó?
Chẳng tin, xin cứ thử nghĩ lại mà xem. Ta có giỏi
ngoại ngữ cách gì thì những tiếng xưng-hô của
người, như "Vous, Tu, You" thật chán phèo. Nó chỉ
mới lướt qua da thịt mà không thật thấm vào hồn
ta, vào tim ta, vào từng nhịp thở, từng thớ thịt,
mạch máu ta. Chứ là người Việt thì đâu có cảnh-
huống ấy. Từ đang xưng-hô xa vời, một điều "chị"
hai điều "cô", bỗng một hôm nào đó, mọi sự chín
mùi, anh chàng trai trẻ được cô nàng mặc-nhiên kín
đáo và e-lệ cho phép dùng tiếng "em" ... để gọi
nàng ... thì có họa trời đất quay-cuồng cũng không
đủ tỉnh-táo để nhận biết nữa! Từ tiếng EM tình-tứ,
ngọt-ngào, huyền-diệu kia, người thanh-niên Việt ấy
lạc hẳn vào một thế-giới kỳ-lạ của tâm-hồn:
... Nhớ ai bổi-hổi bồi-hồi
Như nhớ đống lửa như ngồi đống than...
17