Page 41 - (QH) E-book Trà, Thi?n & Tho
P. 41

20



                                                                                                TIẾNG ĐÊM

                                                                                                Lặng ngồi ghế đb́, đêm tĩnh mịch

                                                                                                Xb́c lb́ đêm đông khẽ rụng rợi...
                                                                                                Ánh điện hiên thềm, lung linh ảo
                                                                                                Lòng lại ru lòng: "Hãy lặng im..."

                                                                                                       Chén trà lạnh vắng nợi góc khuất
                                                                                                       Trầm ngâm tâm sự, chuyện nhân gian
                                                                                                       Từ lâu mặc kệ người ta nói

                                                                                                       Ồn ã canh khuya: "chuyện xóm chùa!"

                                                                                                       Lòng người tham - sân, đầy một nỗi
                                                                                                       Phiền não chợi đùa với cái "tôi"
                                                                                                       Nửa đêm thanh vắng, tâm vọng động
                                                                                                       Thêm nỗi muộn phiền mộng giấc say...
                                                                                                       Thượng thay, tâm ấy đi lạc lối
                                                                                                       Tội thay, thân ấy mệt rã rời
                                                                                                       Kiếp người nào biết "SAY" rồi "TỈNH"

                                                                                                       Bước qua bể khổ mãi trầm luân...

                                                                                                Nhắm mắt!
                                                                                                         ... nghe kìa cợn gió thoảng,
                                                                                                Tiếng lá xạc xào theo gió bay...
                                                                                                Đời người, vô thường trong một kiếp!
                                                                                                Chỉ có an nhiên hiện nợi này.


                                                                                                (QH | 25/12/2015)
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46