Bơ Vơ
Vẫn còn Tổ-Quốc tủi thân vong,
Mắt lệ chiều chiều dõi hướng đông,
Hồn ta vỡ vụn, đời vô dụng !
Còn gì đâu nữa để mà mong!
Còn gì đâu nữa để mà mong,
Tóc đã mầu sương, úa nụ hồng,
Khô cằn sắc máu trong tim héo,
Hy-vọng chỉ còn có đợi trông.
San Jose Nov. 28, 1993
224