Page 238 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 238

Chinh Nguyên




                     TÌNH CHẾT



                     Trăng đã chết và tình ta đã chết,
                     Chết như mơ trong mộng tưởng hững hờ,

                     Sao đã rụng như tinh cầu đổ vỡ,
                     mảnh hồn ta một thoáng chợt bơ vơ.
                     Hồn ta đó đã loãng tan trong gió,
                     Gío thét gào trong đêm trắng tỉnh say,
                     Em đứng đó hong tình trong nắng dại,
                     Ong bướm đùa, nhụy úa, xác hoa bay.

                     Ta thương mãi tình tan như xác pháo,
                     Giữa xuân về lòng chết nghẹn đâu ngờ,
                     Lỡ yêu rồi nên tình sầu mang tủi,
                     Chợt thoáng buồn, chợt thoáng thấy ngu-ngơ.
                     Thương cho lắm, ôm khối sầu kỷ niện,
                     Chuốc cho nhiều men đắng để tình cay,
                     Đời viễn xứ giấc mơ nào êm ấm?
                     Giọt lệ nào ta nhỏ lúc tỉnh say?

                     Thế là hết xuân về, men tình cũ!
                     Đã muộn rồi tóc ta trắng còn đâu!
                     Em đi rồi tình yêu ta ấp ủ,
                     Ôm tình đầy nhìn sóng bạc bể dâu!
                     Ôi một thoáng lòng ta dâng như bão!
                     Em chợt về làm biển động sóng gào!





                                             229
   233   234   235   236   237   238   239   240   241   242   243