Page 235 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 235
Bơ Vơ
TƯƠNG TƯ
Ta lạc lối trong rừng thu chiều vắng,
Nghe lá buồn xào xạc chạy tìm nhau,
Cây trụi lá hắt hiu sầu nắng đổ,
Em đâu rồi! sao xa cách đớn đau!
Ta nghe thoáng như tiếng chân em bước,
Trong sương chiều hiu quạnh thấm lòng ta,
Lá vẫn đổ, trăng mềm buồn rũ rượi,
Môi em cười… sao yêu dấu vội xa!
Tình ta đó… như lá vàng ủ rũ,
Gió vô tình cuốn lá đổ sông tương,
Ôi xót xa nửa đời ta tầm gởi!
Sao em về cho lệ nhỏ đêm sương?
Em đã biết đời ta cầu gẫy nhịp,
Nước cuốn chôn vùi, lệ nhỏ sông sâu,
Tình duyên đã đớn đau ôm kỷ niệm,
Ta yêu em nên sương lạnh, trăng sầu.
Sương nhẹ phủ vai ta… hồn xơ xác,
Như lá vàng vương vãi giữa đêm hoang,
Trăng còn đó, lời thề em còn đó,
Môi ngọt mềm, ta vẫn nhớ mang mang,
Tình say đắm dấu yêu vừa chợt đến,
Đến rồi đi duyên vội nhuộm xót xa,
Thương đôi mắt… vũng hồn ta say ngã,
226