Page 312 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 312

Chinh Nguyên




                     Em ơi một nụ hôn thôi...
                     Rồi mai ta bước xa rời tình nhau...
                     Nhìn em quay bước... phiến sầu..
                     Trăm năm rồi cũng giang đầu, cuối sông...
                     Lá rơi đổ xuống ngàn thông...
                     Chiều rơi khoác áo thu phong lá vàng..
                     Gọi tình sương lạnh mênh mang...


                     Lá thu ta quét gom như mộ...
                     Nằm ở cuối sân với ân tình...
                     Em có hay rằng ta vẫn nhớ...
                     Chợt thoáng như mây chuyện riêng mình...!
                     Ta vẫn là ta của cuộc tình...
                     Ban Mê bụi đó áo xuân trinh...
                     Tà xanh như bướm bay vờn gió...
                     Em hỡi ... còn không chuyện chúng mình...?
                     Mấy chục năm rồi bước chân hoang...
                     Xa quê... mầu áo...vóc dáng nàng...
                     Cứ theo ta mãi...hòa thơ, rượu...
                     Và tiếng cười em chợt mêng mang...
                     Ta chợ nhớ em, người răng khểng..
                     Còn không, hay mất...tuổi em gìa..?
                     Thôi ta gói lại thời hạnh phúc...
                     Bằng lá thu vàng chợt bay qua.
                     Đã quá xa rồi...! xa thêm mãi...
                     Đường dài vạn dặm khó quay về...
                     Gối ta đã mỏi em đừng đợi...
                     Tiếng gọi cuối đời - Em Ban Mê...




                                             303
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317