Page 314 - Tuyen Tap Tho Chinh Nguyen-Bo Vo
P. 314

Chinh Nguyên



                    Nhìn khói bay... tình vẫn thế mong manh...!
                    Nhớ về quê hương cũ.
                    Nỗi đau thành sạn dầy
                    Như viên sỏi trơ vơ
                    Ngàn năm ôm dại khờ...
                    Một khối tình... bơ vơ...


                    Rừng mai nhất độ vương mùa lá
                    Vàng đời tóc trắng lượm sương đầy
                    Bên đồi vương vấn tình xưa cũ
                    Sóng gợn mặt sông...cá lẫy... lá bay....
                    Ai nhặt hồn ta điểm lá vàng?
                    Lá phiêu phiêu rụng tựa bay ngang...
                    Thênh thang đáy nước vừng mây trắng...
                    Ổ phải dáng em... sao vội vàng...!
                    Ta ngả nghiêng đời giữa gió thu...
                    Thu ơi lá đổ...bóng sương mù...
                    Chiều nghe lá rụng như chân bước...
                    Có phải là em hay dáng thu???
                    Ồ thế mơ màng hơi thuốc bay...
                    Đã hết cơn mơ: thực hay say?
                    Nhìn gương vẫn thấy sao ai lạ...
                    Ta chẳng là ta... nhân thế hay...!

                    Đời ta là Kiểm Báo
                    Nhìn không gian mênh mông
                    Giờ mây trời che khuất
                    Đường nào về? Nỗi trông...!





                                             305
   309   310   311   312   313   314   315   316   317   318   319