Page 108 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 108
Nẵng trước đi cho an tâm”. Tôi cảm ơn Cường và cảm thấy
một cái gì đó bất an trong câu nói của Cường.
Về nhà, ngay đêm đó, tôi cho người thông báo với Ban
Chấp Hành Thị Bộ Đại Việt Cách Mạng đến nhà tôi họp khẩn
vào 10 giờ sáng hôm sau (19/3/75). Với tư cách Ủy Viên Trung
Ương Đảng kiêm Bí Thư Thị Bộ Huế, tôi trình bày tình hình
quân sự khẩn cấp trong những ngày qua và yêu cầu các đồng
chí lãnh đạo các đơn vị tùy nghi di tản vào Đà Nẵng vì chúng
ta không có vũ khí để tự vệ và chống lại sự tấn công của Cộng
Sản. Tôi cũng cho các vị biết là tôi đã liên lạc với các cơ sở Đại
Việt ở Đà Nẵng để chuẩn bị tiếp đón các gia đình Đại Việt từ
Huế và Quảng Trị di tản vào.
Ngày hôm sau (20/3/1975), gia đình tôi cũng có mặt trong
dòng người cuồn cuộn xuôi Nam trên Quốc Lộ 1. Chúng tôi
quyết định bỏ lại mọi thứ nặng nề kềnh càng, chỉ đem theo
quần áo, chăn mền và những thứ thật cần thiết cho cuộc di
tản. Lần này, tôi có cảm nghĩ là ngày trở lại quê nhà chắc sẽ
khó khăn hơn so với cuộc di tản trước đó vào mùa hè đỏ lửa
của ba năm về trước. Đoạn đường từ Huế vào Đà Nẵng trên
Quốc Lộ 1, dòng người tị nạn như là thác đổ, xe chạy chỉ nhích
từng bước một. Chỉ khoảng 100 cây số mà ra đi từ rạng sáng
mãi cho đến nửa khuya mới đến nơi. Chính quyền sở tại đã
cho phép những người tị nạn vào tạm trú trong các trường
học.
Sáng ngày 21/3, tôi liên lạc với Ban Chấp Hành Đảng Bộ
Đại Việt Cách Mạng Thành Phố Đà Nẵng để chuẩn bị sắp đặt
nơi ăn chốn ở cho các đồng chí không có bà con ở đây và mặt
khác, tôi lên gặp anh Ngô Đồng, Giáo Sư Viện Trưởng Viện
Đại Học Cộng Đồng Quảng Đà để cùng bàn định với các thân
hào nhân sĩ ở đây lập ra Ủy Ban Nhân Dân Yểm Trợ Tiền
Tuyến nhằm động viên tinh thần binh sĩ và kêu gọi đồng bào
bình tĩnh, giúp đỡ chính quyền sớm ổn định tình hình trước
những xáo trộn và mất an ninh trong mấy ngày vừa qua. Thời
điểm đó, làn sóng người di tản không những từ Quảng Trị, từ
Huế đổ vào mà từ Quảng Nam, Quảng Ngãi đổ ra. Tình hình
vô cùng hỗn loạn và hình như nằm ngoài sự kiểm soát của
chính quyền địa phương. Đã có những vụ hôi của, nhiều vụ
nổ súng cướp bóc của những kẻ bất lương khiến chính quyền
Lê Đình Cai - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - 107