Page 111 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 111

vào xà lan chúng tôi nữa.
               Chúng tôi di chuyển trên biển từ sáng sớm cho đến tối
           mịt thì thấy được vùng ánh sáng từ từ hiện ra giữa biển khơi,
           và trước mắt chúng tôi là con tàu to lớn, sừng sững, với cột
           buồm cao ngất nghểu bên trên. Đến gần thấy chữ “PIONEER”
           to tướng bên hông tàu. Đây là con tàu sẽ mang đoàn người tị
           nạn xuôi Nam.
               Chiếc xà lan cập vào con tàu PIONEER xong thì các thang
           dây từ trên tàu thả xuống và mọi người lần lượt đeo dây để
           leo lên. Có những nơi thủy thủ thả các lưới lớn xuống cho trẻ
           con và đàn bà vào ngồi rồi họ kéo lên. Số lượng người chuyển
           từ xà lan lên tàu kéo dài mất cả gần 5 tiếng đồng hồ mới xong.
           Khi mọi người lên hết trên boong tàu, nhìn xuống xà lan thì
           thấy ngổn ngang biết bao hành lý kềnh càng trên đó. Người
           ta cần thoát thân chứ lúc này nào ai nghĩ đến của mất hay
           còn. Trong khi chuyển người từ xà lan lên tàu lớn, nhiều tai
           nạn xảy ra. Có người bị sẩy tay té xuống va vào thành tàu rồi
           rơi xuống biển. Nhiều người la hét cầu cứu nhưng nào ai cứu
           được vì dưới kia là sóng gào và biển tối đen ngòm. Riêng gia
           đình tôi đem được ba đứa con còn quá nhỏ lên được tàu lớn,
           tôi cảm thấy như là phép lạ và may mắn hơn, toàn thể đại gia
           đình hai bên đều đã lên được tàu PIONEER an toàn. Cảm tạ
           Trời Phật. Cũng trên chiếc tàu này, tôi gặp lại GS Lê Thanh
           Minh Châu, Viện Trưởng Đại Học Huế, cùng một số vị Giáo
           Sư khác của Viện.
               Thủy thủ và các sĩ quan Hoa Kỳ ở trên tàu đã hết lòng
           giúp đỡ cho dân tị nạn. Họ cung cấp nước uống và lương thực
           khô cho từng gia đình. Khoảng gần sáng thì con tàu di chuyển
           về Nam. Chúng tôi lúc này cảm thấy an tâm nên mở đài BBC
           của chiếc máy thu thanh nhỏ mang theo bên mình để nghe tin
           tức thì được biết Việt Cộng đã vào chiếm đóng thành phố Huế
           và dân chúng Đà Nẵng cũng phải tìm cách di tản về Sài Gòn
           bằng đường biển. Lòng tôi chùng xuống khi nghĩ rằng lần này
           cố đô Huế sẽ mất vĩnh viễn vào tay của Cộng Sản Hà Nội.
           Một nỗi buồn lớn lao xâm lấn cả tâm hồn, dòng lệ nóng ứa ra
           từ lòng mắt. Xin giã biệt Huế và không biết bao giờ mới được
           nhìn thấy lại cố đô yêu dấu của một thời hoa mộng...
               Lê Đình Cai


           110 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai
   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116