Page 19 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 19
VỀ NƠI PHỐ THỊ…
Sau khi kết thúc trận đệ nhị thế chiến (tháng 8-1945) Pháp
lại theo chân quân đội Anh để trở lại Đông Dương. Vào những
năm 1946, 1947, ở miền quê tôi, người dân phải sống trong
cảnh “một cổ hai tròng”. Ngày thì chịu sự kiểm soát của chính
quyền thuộc Pháp, đêm thì phải đi đào hầm đặt chông đặt
mìn hay tham gia những cuộc mít tinh đấu tố theo lệnh của
chính quyền Việt Minh.
Lúc nào cũng lo sợ không bên này thì cũng bên kia bắt
giữ, giam cầm hay sát hại... Sau lần xuýt bị Việt Minh xử tử
ở làng Linh Yên vì bị nghi là làm gián điệp cho Tây, mẹ tôi
không còn lòng dạ nào nghĩ đến chuyện buôn bán ở các làng
lân cận để kiếm tiền nuôi con nữa. Ba Má tôi đã bàn định với
nhau nhiều ngày, cuối cùng quyết định đem gia đình trốn lên
Tỉnh nơi chính quyền Quốc Gia đang kiểm soát để mưu cầu
một cuộc sống mới an ninh hơn. Đây là một quyết định không
đơn giản tí nào. Ruộng vườn, nhà cửa, mồ mã ông cha, bà con
hàng xóm... Đã gần nửa đời người cưu mang ấp ủ bỗng chốc
phải lìa xa. Còn gì đau đớn cho bằng. Ba má tôi lúc đó chưa
đầy 30 tuổi. Ba tôi tuổi Mậu Ngọ (30 tuổi), mẹ tôi tuổi Kỷ Mùi
(29 tuổi). Ba tôi chỉ đậu Bằng Tiểu Học thời đó, còn mẹ tôi chỉ
biết chữ mà thôi làm sao sinh sống được ở chốn phồn hoa đô
hội nhưng đã quyết ra đi để tìm sinh lộ cho các con thì phải
dứt khoát.
Gia đình tôi ra đi vào một đêm tối trời mùa đông rét mướt
của năm 1947, lúc tôi lên 5 tuổi và anh trai tôi lên 7, mẹ tôi
đang ẵm trên tay thằng em tôi chưa đầy 6 tháng. Gia đình tôi
cả thảy 5 nhân khẩu đang liều lỉnh cho một chuyến đi thay đổi
cả cuộc đời. Chúng tôi phải trốn đi chứ không phải tự do di
18 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai