Page 209 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 209
ngoạn, ngoài các vũ điệu đặc thù của các bộ tộc người bản xứ,
những pha biểu diễn núi lửa phun, thác nước đổ dưới ánh lửa
bập bùng trong tiếng khèn, tiếng trống… như du hồn ta hòa
nhịp với cuộc sống bán khai của loài người. Trên sân khấu
này đã trình diễn những bài hát và vũ điệu phổ biến nhất
củ a sáu bộ tộc. Các vũ công bản địa đã thi thố hết tài năng
trong tiết mục múa giáo và múa lửa khiến du khách lấy làm
hài lòng, thích thú. Riêng chúng tôi chỉ thích các điệu múa
nhẹ nhàng được các nữ vũ công bản địa trong xiêm y rực rỡ
của xứ Hạ Uy Di thơ mộng trình diễn. Các vũ điệu múa theo
nhịp trống cũng hết sức lôi cuốn, nhưng vì trình diễn nhiều
quá nên khách cảm thấy mệt ngực và ảnh hưởng đến cơ quan
thính giác.
Khoảng 10 giờ đêm du khác lên xe buýt trở về thành phố.
Với tôi, buổi trình diễn “Horizons” là đáng ghi nhớ nhất mà
thôi.
Những ngày sau đó chúng tôi dành đi dạo phố và vào các
khu buôn bán đặc biệt, chẳng hạn khu “Japanese Shopping
Center” với những gian hàng nhỏ nhắn xinh xắn cùng những
ngôi nhà thấp bé như trong khu Disneyland ở Nam Cali. Phố
xá ở đây đông vui, tấp nập như vùng downtown của San
Francisco vậy.
Ngày thứ tư, 22 tháng 10, từ sáng sớm chúng tôi đáp máy
bay về lại San Jose, kết thúc một chuyến đi vô cùng lý thú và
nhớ mãi.
*
* *
Khi còn đi học tại Việt Nam tôi thường nghe kể lại và qua
nhiều tài liệu đọc được, Hạ Uy Di được giới thiệu như là chốn
thiên đường hạ giới. Quả thật điều này không sai khi chúng
tôi có dịp đặt chân đến vùng này. Cảnh quan thì quá đẹp. Bờ
biển bao quanh hải đảo, khí hậu không nóng không lạnh. Dân
cư hiền hòa thân thiện, du khách tấp nập, tràn ngập bãi biển
và phố xá. Anh bạn tôi nói là số du khách và o lú c này chưa tới
1/4 so vớ i cao điểm mùa hè, khiến tôi ngạc nhiên quá đỗi vì
khi ở bãi biển hay ở những khu mua sắm, chúng tôi thấy đầy
ắp người và người.
Ở đây, tôi đã tìm lại được nhiều hình ảnh của quê nhà như
208 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai