Page 204 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 204
Một bà cụ khoảng 70 tuổi, người thổ dân, nhoẻn miệng
cười móm mém chào mời chúng tôi, thậ t dễ thương và xúc
động. Cái quán của cụ nằm cạnh đường nhìn sâu vào là một
căn nhà lá nghèo nàn với những bụi chuối bao quanh làm tôi
nhớ lại khung cảnh làng quê của tuổi thiếu thời.
Từ sáng đến 3 giờ chiều chúng tôi đi chơi với cảnh thiên
nhiên cẩm tú nên không cảm thấy đói bụng, dù chưa dùng
cơm. Bây giờ xe chúng tôi ghé vào một quán ăn bên đường rất
đơn sơ nhưng khách khứa ra vào nườm nượp. Chúng tôi phải
sắp hàng dài mới đến lượt mình được “order” phần ăn (phần
ăn thật đơn giản một dĩa cơm với khoảng 6 con tôm luộc hay
nướng với nước xốt, nhưng ăn thì ngon vô kể).
Chúng tôi trở lại trung tâm Waikiki khi thành phố vừa
tỏa ánh đèn đêm. Chị Đoàn dẫn chúng tôi vào khu chợ
“International Market” để mua sắm quà lưu niệm. Trong chợ
này có màn trình diễn ngoài trời bên cạnh các quán ăn của đủ
các sắc dân. Chúng tôi vừa ăn tối vừa xem các thổ dân trình
diễn các vũ điệu địa phương trên sân khấu. Tôi có cảm tưởng
Ảnh vợ chồng Hoàng Đoàn và vợ chồng Lê Đình Cai chụp trên chiếc
tàu ngầm Eofwin tại Trân Châu Cảng
Lê Đình Cai - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - 203