Page 200 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 200

bao tình thương. Chiều nay vành khăn sô trắng, nghiêng bên sông
          Ðáy ngậm ngùi. Lệ rơi dồn cơn nước lũ, khóc người đi mãi nghìn
          Thu...’’ (bốn câu kết diễn tả nỗi đau đớn của chị Phùng Thị Bảy
          ra thăm chồng, khi được tin anh đã mất)

               Anh Hoàng Xuân Tửu  đã không còn nữa,  để lại niềm
          thương nỗi nhớ không nguôi cho biết bao bạn bè và chiến hữu
          trên khắp mọi miền đất nước và cả ở hải ngoại! Anh là người
          anh khả kính, luôn nêu cao tinh thần hăng hái phục vụ Ðất
          Nước và Tổ Chức. Anh là người anh khoan hòa độ lượng, đã
          thắt chặt và phát huy tình đồng chí trong đoàn thể ngày mỗi
          thắm thiết hơn. Trong sinh hoạt đoàn thể..., trong sinh hoạt
          chính quyền (làm Tỉnh Trưởng), trong sinh hoạt Quốc Hội
          (Dân Biểu Lập Hiến, Nghị Sĩ Ðệ Nhất Phó Chủ Tịch Thượng
          Viện VNCH), và ngay cả trong lao tù, ở môi trường nào anh
          đều được đồng đội hoan nghênh quý mến và tín nhiệm. Anh
          đã làm rạng danh cho anh, vẻ vang cho đoàn thể và mang
          niềm tự hào về cho quê hương Quảng Trị.
               Anh Hoàng Xuân Tửu đã không còn nữa, một mất mát
          lớn lao không thể nào thay thế của chung cho cả toàn dân.
          Trong quá trình đấu tranh với tập đoàn Cộng Sản Việt Nam,
          anh là một chiến sĩ kiên cường, dũng cảm trên mọi mặt trận...
          Trong chức năng lập hiến và lập pháp, anh thể hiện tài năng
          uyên thâm về nhiều lãnh vực, luôn giữ trọn vai trò dân cử,
          can trường trong mọi nỗ lực bảo vệ quyền lợi của người dân,
          không chịu bị mua chuộc và sẵn sàng đối đầu với hành pháp
          để giữ tính công bằng, trong sáng cho cơ quan dân cử này.
               Khi tôi viết những dòng hồi ức này là lúc anh Hoàng Xuân
          Tửu đã đi vào cõi vĩnh hằng vừa tròn 24 năm! Một khoảng thời
          gian khá dài để có thể phai mờ các dấu tích kỷ niệm nhưng với
          tôi cho dù 24 năm hay lâu hơn nữa, tình đồng chí sắt son giữa
          anh và tôi, những kỷ niệm trong sinh hoạt, trong đấu tranh...,
          những lời khuyên bảo và hướng dẫn chân tình của anh lúc nào
          cũng vang vọng bên tai. Anh đã không còn nữa trên cõi đời ô
          trọc này, nhưng anh vẫn còn mãi trong từng con tim và khối
          óc của bạn bè, chiến hữu và người dân Quảng Trị. Anh là tấm
          gương sáng nêu cao tinh thần vị tha nhân ái, lấy đại nghĩa làm
          trọng và kiên định lòng trung thành với lý tưởng của mình.


                          Lê Đình Cai - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - 199
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205