Page 163 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 163
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
"Tôi đã nói với các vị rất rõ ràng trong bữa cơm tối tại nhà đại
tướng Westmoreland (8-12) rằng người Mỹ đã chán ngấy các trò
đảo chánh rồi. Rõ ràng là tôi phí lời vô ích... Bây giờ các vị đã tạo
ra một mớ hỗn độn. Chúng tôi không thể cưu mang các vị mãi
được nếu qúi vị vẫn làm như thế".
Khánh phản ứng giận dữ. Trong một cuộc phỏng vấn của ký
giả tờ "New York Herald Tribune" ở Sài Gòn, Khánh tố cáo Taylor
chen vào nội bộ của miền Nam Việt Nam, "Người Mỹ đang cố
gắng nhào nặn Việt Nam theo khuôn mẫu riêng của họ và trừ phi
Taylor hành xử biết điều hơn (more intelligently), Hoa Kỳ sẽ mất
Đông Nam Á và chúng tôi sẽ mất tự do của chúng tôi". Tướng
Khánh còn đi xa hơn khi tuyên bố trên đài phát thanh ngụ ý rằng
cố gắng của người Mỹ nhằm kiểm soát ông ta là một hình thức của
chủ nghĩa thực dân, cũng nguy hiểm bằng với sự đe dọa của cộng
sản: "Chúng tôi hy sinh cho nền độc lập của Tổ Quốc, sự tự do của
dân tộc, không theo đuôi chính sách của bất cứ một nước nào
khác". Trước sự tố cáo này, Taylor khuyên Khánh nên từ chức và
ra nước ngoài. Khánh đáp lại bằng cách ám chỉ rằng ông ta có thể
trục xuất Taylor. (34)
Tuy thế, cuối cùng, vì mục tiêu chung của hai bên trong công
cuộc chống cộng. Một thỏa hiệp Taylor-Khánh đã đạt được ngày
9-1-65:
1.- Quân lực xác nhận lời cam kết ghi trong tuyến bố ngày 27-8-
1964 theo đó quân lực sẽ trở về vai trò thuần túy là bảo vệ quốc
gia, chống cộng sản, trung lập, thực dân và mọi hình thức độc tài
và phản bội.
2.- Chính phủ (Trần Văn Hương) sẽ sớm triệu tập Quốc Dân Đại
Hội đại diện mọi tầng lớp nhân dân để giữ nhiệm vụ lập pháp (tức
thay thế Thượng Hội Đồng).
3.- Quốc trưởng (Phan Khắc Sửu) được giao quyền lập pháp cho
tới khi có Quốc Dân Đại Hội.
4.- Những người bị quân lực tạm thời cô lập sẽ được trả tự do.
5.- Hai bộ trưởng bị Phật Giáo chống đối sẽ từ chức, hai tướng
được tham dự nội các: Nguyễn Văn Thiệu là phó Thủ tướng,
Nguyễn Cao Kỳ làm tổng trưởng Thanh Niên, Thể Thao. (35)
Trở lại với chính phủ Trần Văn Hương, trước áp lực ngày càng
162