Page 64 - No Em Mot Doi
P. 64
.
- Xin lỗi cái cái gì chứ. Tao thấy có người lạ về làng, và hỏi
thăm mới biết mày về làng đấy chớ. Mày còn nhớ quê là hay
lắm, nhiều người đi rồi không về. Họ quên luôn, hay chết
mất xác nơi xứ người.
- Tôi về đây tìm lại họ hàng thân quen đã bỏ lại tử nhỏ,
nhưng không quen biết ai. Tất cả đều thay đổi. Bác là ai vậy
sao tôi không nhớ được.
Giọng nói người lạ trở lên thân thiện.
- Vậy à. Chắc tao gìa lắm rồi nên mày nhận không ra?
Tôi nhìn kỹ người lạ một lần nữa, và lắc đầu.
- Thú thực tôi không biết bác là ai. Tôi bỏ đi lâu quá rồi. Đối
với ai trong làng này đều lạ đối với tôi. Chỉ có ngôi nhà thờ
là tôi thân quen, nhưng ngôi nhà thờ lại không biết nói
chuyện.
- Mày đi xa về nên mày nói gì tao không hiểu.
- Xin lỗi, tôi nói có ý là mọi người đối với tôi như xa lạ bởi
tôi đi từ nhỏ, khi trở về đứng trên đê tìm đường về quê, từ xa
tôi chỉ nhận được cây thánh gía trên tháp chuông nhà thờ.
Cây Thánh gía và tháp chuông biết nói cho tôi biết nơi đây
là quê xưa làng Thành Lập, nơi đầu đời tôi sinh ra.
- Vậy sao ? Mày quên đuờng về rồi à ? Hồi còn nhỏ tao và
mày ưa chơi bắt ú tim ở sân nhà thờ. Mày không nhớ tao
thật à?
Tôi thắc mắc nhìn lại bà ta lần nữa để tìm kiếm trong kỷ
niệm thủa nhỏ, may ra nhận được người lạ là ai. Nhưng
tuyệt nhiên tôi không tìm ra một chút gì gợi nhớ cho tôi. Tôi
lắc đầu.
63