Page 66 - No Em Mot Doi
P. 66

- Tao hỏi thăm mày không phải là xin tiền đâu. Tao mừng
              được gặp lại bạn cũ thế thôi. Tao sống nghèo ở đất quê này
              quen rồi. Sao mày lại đưa tiền cho tao, mặc dầu tao nghèo.
              Tôi bùi ngùi.

              - Tôi tặng Sao đó mà. Hơn nữa tôi bận lắm không nhớ ai để
              đi thăm, gặp nhau ngay trên cánh đồng quê này là may rồi.
              Cố  gắng  sống  nghe  Sao,  Ngày  mai  tôi  đi  rồi.
              Sao luồn 20 đô la vào túi aó, sau lời cám ơn rồi trố mắt nhìn
              tôi.
              - Mày đi bao giờ mày lại về ? Chắc khi mày về làng lần nữa
              thì tao đã chết rồi. Đám bạn của mày và tao đã chết gần hết
              rồi.
              Tôi cúi đầu giấu nỗi buồn, nói với Sao.

              - Thôi chào Sao nghe. Mong rằng mình sẽ gặp lại.

              - Mày đi bằng an nghe Trống.

                  Tôi cúi đầu bước đi thật nhanh như chạy trốn những kỷ
              niệm chợt bùng lên trong trí nhớ mà ở đó có Sao, có Mến,
              có Khải, có những người bạn trẻ vui đùa tắm ao tắm sông,
              và có cả ông bà nội ngoại ngày xưa.

                   Quê tôi đó. Quê tôi nghèo nàn, oan nghiệt như một vết
              đâm lút cán vào hồn tôi với những gì tôi tìm thấy và nghe
              được.
                    Tôi đang miên man suy nghĩ tìm về những kỷ niệm cũ,
              bỗng tiếng anh Khuông gọi phía sau.

              - Chú Nguyên, làm gì mà thần ngưòi ra vậy ? Tôi tìm chú về
              ăn cơm.

              Tôi quy lại nhìn anh Khuông.

                                                65
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71