Page 86 - No Em Mot Doi
P. 86
Tôi xót xa cho tình tôi, tình nàng mặc dù chúng tôi
chẳng nói với nhau lời yêu thương và hứa hẹn nào, nhưng
trong lòng chúng tôi đã tự có nhau, và tình yêu cứ thế âm
thầm và len lén lớn lên trong hy vọng, nhưng hy vọng của
nàng tựa như ánh sáng trên ngọn tre về chiều, và áng sáng
đó đã vào đêm sau khi tôi dửng dưng bỏ nàng cắp va-li vào
nhà tập La San theo lời dạy của cha mẹ. Tình yêu của chúng
tôi đến rồi đi như chiếc lá xuôi dòng nưóc đang chảy ra biển
chẳng bao giờ quay lại cội nguồn, và mất hút trong giông
bão đời người.
Tôi cúi đầu nghĩ tới những kỷ niện xưa và đọc cho Châu
nghe bài thơ ngày cũ Diễm Diễm đã tặng tôi, trong khi Châu
vỗ vai tôi.
- Thôi Nguyên à. Tất cả đều là số mệnh, nên quên đi.
Mày và tao chỉ còn nửa đời để sống thôi.Xứ lạ này đã làm
chúng mình buồn nhiều rồi. Mang vào lòng chuyện tình
buồn làm chi nữa cho khổ thân.
- Ừ, tao cố quên, và sẽ cưới Mỹ Thanh để gởi gấm thân
già. May ra đời tao được yên và thầy mẹ tao vui ở cuối đời.
************************
Tiệc cưới của Tâm, người bạn già xưa đã ly dị vợ mấy
lần, rồi lại lấy vợ mấy lần. Đám cưới trên xứ lạ cũng đông
đảo làm tôi chật vật đi kiếm bàn số 5 như người tiếp viên đã
nói, bỗng Châu đứng sau vỗ vai.
- Nguyên mày cũng xuống à?
Tôi quay lại nhìn Châu gật đầu.
- Thằng Tâm nó gởi thiệp mời, lại phone cho tao nữa,
thì tao phải xuống thôi, bạn bè mà, bỏ nó thì thương, mà
vương vào nó thì tội cho mình. Thằng quỉ này đào hoa từ
thủa mới sinh.
- Mày đi một mình?
85