Page 89 - No Em Mot Doi
P. 89
- Thì anh Nguyên ngày xưa đặt cho Duyên cái tên là
Diễm Diễm để anh gọi cho riêng anh, Duyên tưởng là anh
Nguyên đã thật sự quên, nhưng anh vẫn còn nhớ. Duyên gọi
tôi rồi nói một câu bằng tiếng anh.
- Anh Nguyên à, - “Anh là người con trai xấu tính”
Tôi nhìn Diễm Diễm yên lặng gật đầu với nàng như ngụ
ý tôi hiểu nàng muốn nói gì qua câu nói bằng tiếng Anh
ngày xưa nàng đã nói với tôi, như một ngầm ý nhớ lại yêu
thương thời tuổi dại mà chỉ nàng và tôi hiểu. Tôi bật cười
thành tiếng, nâng ly rượu và cụng ly với mọi người. Tôi
uống một hơi cạn ly như nuốt cả nỗi cay đắng vào lòng, sau
đó tôi nói bâng quơ cho mọi người trong bàn nghe, nhưng
tôi biết Diễm Diễm hiểu ý tôi muốn nói gì với nàng.
- Đúng, tôi vẫn nhớ những kỷ niệm tình nghĩa bạn bè
suốt một đời, gói ghém những yêu thương dấu kín trong
lòng, đau xót vận nước ngả nghiêng, và nửa đời vương vào
phận lưu vong.
Những gì chúng mình tưởng rằng đã nắm trọn trong tay
thì nó đã tự động mất đi bản thể và trở lại con số không to
lớn.
Khi nhận thức được sự thiếu xót mất mát, chúng ta lại
phải làm lại từ đầu.
Người tình và quê hương là hai nóm nợ phải trả, tuy
nhiên tình có kẻ cố quên để làm lại từ đầu, nhưng quê hương
chúng ta đã bỏ lại đang đau khổ bên kia bờ đại đương, bây
giờ nhìn lại với nỗi gậm nhấm tâm tư chưa hàn gắn không
thể bỏ được.
Một ngày nào đó những người Việt nội, ngoại sẽ qui tụ
lại lập một Diên Hồng mới, sẽ lật từng trang sách, bóc từng
viên gạch cũ nát của thời cuộc đã bị mục vỡ, để thay vào
bằng một sự bắt đầu cho nền móng tự do trong yêu thương
88